Doing Nothing is Good or Bad?

How about you? Do you think Doing Nothing is Good or Bad?

In my opinion, I think Doing Nothing is GOOD for us. Why?

Because first, everyone thinks It is not productive and negative, but I believe that it makes us having more rested time.

Next, It gives us the time for recovering our health. You know, human always think a lot – overthinking. So I think Doing Nothing makes us thinking nothing.

Finally, Doing Nothing is not Doing Nothing, If you are Doing Nothing with your heart, Doing Nothing is Doing Something, right?

Open your heart, 24/04/2024

I’m back

Thật lạ, không hẳn là quy luật nhưng khi lòng mình có chuyện là muốn quay về với viết lách. Dù rằng so với viết lách thì việc xỏ giầy ra chạy 5km hay đạp xe ra ngắm cánh đồng buổi sớm, ngắm sông buổi chiều và chụp những bức ảnh bình minh hay hoàng hôn sẽ là dễ hơn nhiều. Trải qua một đoạn đường đời, dù không dài, dành hết tâm trí cho những chuyện mà đôi khi nằm ngoài tầm kiểm soát của mình, và thấy hạnh phúc với những gì mình đã trải qua. Nhưng rồi khi sực tỉnh cảm thấy mình đã bỏ qua quá nhiều điều, kể cả những đam mê một thời.

Giờ thì quay lại nhịp sống đơn điệu nhưng điều độ hơn của những ngày cũ. Ngủ sớm hơn, dậy sớm hơn và duy trì chạy bộ cho mục tiêu gần nhất sau 7w nữa. Thời gian thu xếp được thì đọc sách, mà nhắc mới nhớ đã sắp hết tháng 3 rồi mà chưa đọc được một quyển sách nào ra hồn. Toàn là những quyển sách còn dang dở, cả sách đọc từ năm ngoái, có những quyển thấy cần phải đọc lại thì cũng đọc dở dang. Cần thêm ít thời gian để có thể gọi là ổn.

Nhân sinh như mộng, mong lòng sớm bình an, after1w, 27/3/2024

Mình đã đi đúng hướng chưa?

Đã nghỉ hơn một tháng không chạy bộ rồi. Trong một tháng này bỏ lỡ 2 giải chạy lớn cuối năm ở Sài Gòn, Pocari và Techcombank. Pocari thì mới chỉ chạy một lần năm ngoài, năm nay đăng kí lại vì thấy vui. Còn Teckcombank thì là kỉ niệm. Cái race đầu tiên mình đi là HM ở Techcombank, cái FM đầu tiên cũng là chạy ở Techcombank với thật nhiều kỉ niệm đẹp. Còn năm nay thì ngồi nhà mà theo dõi track log của anh em thôi. Sau đó vào chúc mừng anh em tưng bừng lập PR mới, sub 4, rồi sub 3h30, còn mình thì ngồi ghế sub, uống cà phê thôi.

Cũng không đến nỗi blue nhưng tự dưng cảm thấy hơi xa lạ với chạy bộ, dù mới xa đường chạy hơn một tháng thôi. Rồi tự dưng cảm thấy những gì mình định chia sẻ về hành trình chạy bộ của mình có chút gì đó … buồn chán, như tâm trạng của mình hiện tại. Hoàn toàn trái ngược với cảm giác khí thế bừng bừng khi bắt tay vào viết những dòng chia sẻ đầu tiên về hành trình chạy bộ của mình. Từ những km đầu tiên, đôi giầy đầu tiên, lần đi race đầu tiên, rồi chấn thương và những thành quả đạt được cùng MAF.

Một phần, mình nghĩ nguyên nhân là mình so sánh với thành tích của các anh em không MAF, anh em thành công hơn mình rất nhiều, khiến cho mình thấy nghi ngờ, liệu những chia sẻ của mình có thực sự phù hợp hay không, liệu có ích với anh em runner hay không? Một điều an ủi là trong những ngày này mình nhận được nhiều lời quan tâm thăm hỏi từ anh em đồng rân và cả nhưng tin nhắn hỏi kinh nghiệm chạy HM, chạy FM như thế nào để đạt target,… Có lẽ nhờ nhưng tâm sự này mà mình có thêm động lực để viết tiếp về hành trình chạy bộ của mình. Có thể mình chạy không nhanh, mình viết không hay, nhưng suy nghĩ theo hướng tích cực thì ít nhiều cũng là kinh nghiệm thực tiễn trong một quá trình dài tích lũy. Có lẽ it nhiều cũng có thể giúp các đồng rân mới rút ngắn được con đường đạt tới những mục tiêu trong chạy bộ. Cho dù là mục tiêu về sức khỏe hay thành tích.

P/S_19/12/2023 Viết đúng một tuần rồi mới đăng, mà đăng vì lòng thấy phân vân nhưng vì chuyện khác, không phải chuyện chạy bộ hay viết lách.

Khi lòng thấy phân vân, 12/12/2023